Cách đây 10 năm, ông Thierry Trần (nay 64 tuổi, Việt kiều Pháp) về thành phố Phan Rang – Tháp Chàm (tỉnh Ninh Thuận) du lịch nghỉ dưỡng.
Tại đây, ông ghé quán nước nho nhỏ của bà Phạm Thị Hiệp (nay 58 tuổi) uống cà phê, ăn sáng. Ông có gọi một trứng ốp la, nhưng đông khách, nhân viên mải phục vụ nên lơ đễnh, không đem ra cho ông lọ muối tiêu.
Thái độ phục vụ khiến ông lắc đầu ngao ngán, bỏ luôn món trứng, tự nhủ sẽ không bao giờ ghé quán nữa. Bà Hiệp không biết chuyện, vì không được nhân viên của mình báo.
Vài hôm sau, thấy ông Thierry đi ngang, bà vẫn vui vẻ mời ông ghé quán uống nước ủng hộ. Đến lúc này bà mới được ông nói rõ việc mình từng bị nhân viên làm phật lòng.
Để thay cho lời xin lỗi, bà Hiệp dành vị trí đẹp nhất trong quán cho Việt kiều Pháp ngồi uống nước, dùng bữa mỗi sáng. Từ đó, sáng nào ông cũng cùng người bạn ghé quán và ngồi đúng vị trí bà Hiệp đã chuẩn bị cho mình.
Uống cafe xong, ông Thierry đi mua cơm trưa về ăn. Ngày nào cũng vậy, bà Hiệp thấy làm lạ, hỏi: “Ủa anh, từ hồi tới giờ không ai nấu cơm cho anh ăn hả?”.
Ông Thierry lắc đầu, bà liền tiếp lời: “Vậy đưa em nấu cơm tháng luôn cho”. Ông đồng ý, đưa tiền trước cho bà mua thức ăn cả tháng.
Sau nhiều lần gặp gỡ, bà Hiệp có cảm tình với người đàn ông Việt kiều Pháp. Tuy vậy, ông Thierry lại không chú ý đến bà.
Thậm chí, khi biết bà Hiệp có ô tô riêng, ông còn “xúi” bạn thân của mình chinh phục bà để có xe chở nhau đi chơi. Không ngờ người này yêu thương bà Hiệp sâu đậm. Thế nhưng tâm trí bà Hiệp lại chỉ hướng về ông Thierry.
Ngày ông rời Việt Nam quay trở về Pháp, bà cảm giác có gì đó bồi hồi, xao xuyến trong lòng.
Ba tháng sau, ông Thierry bất ngờ về Việt Nam và mời bà Hiệp đi du lịch Đà Lạt. Bấy giờ, ông mới chia sẻ mình từng 2 lần tan vỡ hôn nhân và có 4 con riêng. Bà Hiệp cũng tâm sự mình từng lỡ dở một lần đò và đang là mẹ đơn thân.
“Rổ rá cạp lại”, hai tâm hồn thấu hiểu, thông cảm cho hoàn cảnh của nhau. Trong không gian lãng mạn, ông Thierry trao cho bà Hiệp nụ hôn kiểu Pháp rồi ngỏ lời yêu.
Đang mặn nồng bỗng cắt đứt liên lạc suốt 2 năm
Tại Pháp, ông Thierry có quản lý một tiệm nail, ngoài ra còn làm thêm công việc trong phi trường. Ông thường xuyên bay đi bay lại giữa 2 nước để thăm bà Hiệp. Vì mỗi năm chỉ được nghỉ phép 5 tuần nên ông gộp làm 2 năm cho dài, tổng được 10 tuần để về chơi với bà lâu hơn. Ông bà chỉ biết gói nỗi nhớ nhung qua những cuộc điện thoại.
Tuy nhiên ông chưa ngỏ lời cầu hôn hay hứa hẹn với người tình nơi quê nhà bởi những nỗi đau chưa nguôi ngoai trong quá khứ. Trước đây ông Thierry từng kết hôn với một người phụ nữ Pháp, sau đó tái hôn với một cô vợ người Anh và có 3 đứa con chung. Một ngày nọ, người vợ rời bỏ ông, để lại 3 đứa con nhỏ. Ông đành “gà trống nuôi con” từ đó đến nay.
“Khi gặp Hiệp, tôi không nghĩ mình sẽ đi thêm bước nữa. Một phần, tôi nghĩ đến con. Phần khác, tôi nghĩ nếu đi thêm bước nữa mình sẽ thêm một lần mệt mỏi.
Bởi, ngày vợ bỏ đi, một mình tôi vừa đi làm, vừa phải trông 3 đứa con nhỏ rất cực. Do đó, tôi nghĩ mình sẽ sống độc thân như vậy để lo cho các con và không phải mệt mỏi vì chuyện tình cảm vợ chồng nữa”, ông Thierry trải lòng.
Bà Hiệp lo lắng trước sự chần chừ của ông. “Quen xa thế này, tôi cảm thấy mong manh lắm”, bà nói rồi thẳng thắn hỏi ông Thierry có nghĩ đến mình hay không, nếu có thì cho bà “một danh phận”.
Ông Thierry giải thích rằng mình còn công việc kinh doanh và phải lo cho con nhỏ. Đợi tới khi các con đủ tuổi tự bươi chải ngoài đời, ông mới tính đến hạnh phúc của bản thân.
Không muốn người phụ nữ ở Việt Nam phí hoài thêm thời gian, ông Thierry âm thầm cắt đứt liên lạc.
“Năm 2016 – 2017, tôi mất hẳn liên lạc với ông ấy. Thôi thì tôi nghĩ, mọi thứ do trời quyết định, nếu không có duyên phận cũng đành thôi. Đùng một cái, Tết 2018 ông ấy điện, tôi mừng lắm, kêu sẽ về Việt Nam 3 tháng“, bà Hiệp mừng rỡ kể. Sau hôm đó, hai ông bà nối lại tình xưa.
Tết năm 2024 vừa qua, ông quyết định về Việt Nam tổ chức đám cưới với bà Hiệp. Các con của ông nay đã lớn, thúc giục ông đi thêm bước nữa.
“Không chỉ các con mà anh trai tôi cũng biết chuyện tình của tôi và Hiệp. Khi mẹ tôi qua đời, anh nhiều lần khuyên tôi về Việt Nam làm đám cưới với Hiệp. Rồi tôi thấy ai cũng có cặp có đôi, một mình mình lẻ bóng nên quyết định về Việt Nam làm đám cưới với Hiệp”, người đàn ông 64 tuổi nói.
Về chung một nhà, bà Hiệp được ông Thierry yêu thương, chiều chuộng mình hết mực. Các con của ông cũng rất chào đón người mẹ thứ 2, dù không thể giao tiếp chung ngôn ngữ. Ông Thierry dự định thời gian tới sẽ về Pháp hoàn thành một số giấy tờ thủ tục, sau đó đón bà qua Pháp định cư.
Nguồn: Tình trăm năm
Theo ĐSPL
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/vo-tay-bo-i-nguoi-an-ong-ga-trong-nuoi-3-con-64-tuoi-uoc-co-chu-quan-cafe-bu-ap-a432560.html